Bên ven bờ tháng Ba mướt mưa xuân

Tháng Ba…

Những vạt hoa Sưa trong mưa trắng đến nhạt nhòa
Hà Nội phố ngày du ca mắt gió
Này những ngõ nhỏ, ngách nhỏ…
Có góc nào còn vắng bước chân ta?
Chẳng phải nơi ấy mình sinh ra
Chẳng phải nơi ấy phồn hoa nên cám dỗ…
Giản đơn như quán trọ
Với nước mắt, nụ cười đủ thắp lên thành lửa…
Da diết nhớ khi xa…

Ta đã trôi qua rất nhiều ngày tháng Ba
Với những bồi hồi…
nơi tuổi cũ đi qua – tuổi mới gần lại cùng một Hà Nội rối trong đợi mong, bâng khuâng, tiếc nuối…
Ám ảnh giấc mơ về quãng đường dài lạc lối và đôi bàn chân mang hình dấu hỏi…
Cặm cụi, lầm lũi tìm nhặt lại mình đã rơi trên tháng trên năm của những phút tràn căng nhựa sống…
Lặng ngồi soi bóng…

Bên ven bờ tháng Ba mướt mưa xuân
Hà Nội tháng Ba ngọt tựa môi mềm
Để nỗi nhớ niềm thương đơm tình hoài niệm
Ru muộn phiền khép mắt
Giọt giọt ân tình thơm mùa mới xênh xang

Lương Đình Khoa

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *