Để em quên nhé anh
Không thể yêu như ngày xưa được nữa
Quá nhiều lần trái tim đau vụn vỡ
Em đâu còn tuổi trẻ nữa để yêu
Chẳng biết nói gì đâu sau say đắm một buổi chiều
Mà trái tim nhớ nhung đã bắt đầu đau, báo hiệu điều may rủi
Em dẫu yêu anh, nhưng biết cuộc tình mình ngắn ngủi
Tình yêu không cần điều kiện để nhớ thương
Em thật sự không muốn lần này mặc lòng vấn vương
Em càng không gợi nhắc một tình yêu đến và đi bằng mệnh đề đổi chác
Em đã khác xưa và tim nay cũng khác
Trái tim quá già để lần lữa nói yêu
Thì thôi anh, hãy để em chôn vùi một buổi chiều
Dẫu ánh mắt ấy thiêu đốt lòng em đến vậy
Em sợ hãi tất cả những tháng năm em đã qua, đã thấy
Sợ tất cả cay đắng, ngọt bùi, được gói ghém trong hai tiếng tình yêu
Thì thôi, nhang khói nhé anh, tất cả mỹ miều
Xuân rồi cũng sắp tàn, như tình yêu này thiếu xanh để đâm chồi, nảy lộc
Như em, khờ dại một đời trong tim anh đơn độc
Tận hiến trái tim mình, nhận ngang trái bủa vây
Đừng nói về tình si nữa để năm tháng hao gầy
Em rồi sẽ lãng quên như lý trí lần này xui tim em làm vậy
Anh rồi sẽ xóa nhòa hình bóng em
Anh rồi sẽ thấy
Mình đâu còn trọn vẹn để cho nhau
Nàng Châm Bá – Hà Nội, 20.3.16
Tin cùng chuyên mục:
Thảo luận bằng AI
Kinh Vĩnh Tế – Thoại Hà và những công trình thủy lợi phục vụ phát triển KT-XH vùng Tứ giác Long Xuyên-An Giang
Điện Biên Phủ – Những khía cạnh quốc tế
Sự chỉ đạo của Đảng về Quân sự trong Đông – Xuân 1953-1954 với trận quyết chiến Điện Biên Phủ