Nhớ em từ hôm qua đến hôm nay
Chắc chắn nhớ cả những hôm sau nữa
Bao nỗi nhớ chất không còn chỗ chứa
Vỡ trong anh thành bão tố của lòng
Nỗi nhớ cồn cào , nỗi nhớ đợi mong
Quay quắt bỗng như trong ngày biển động
Nhớ gầm lên dâng cao thành con sóng
Vỗ hồn anh . Ôi nỗi nhớ vô bờ
Rồi dịu dàng nhớ chợt hóa nên thơ
Rơi xuống giấy trở thành lời yêu dấu
Chỉ một điều anh xin em hiểu thấu
Nhớ về em mãi mãi chẳng phai mờ
Nên sợ tình sẽ vào cõi hoang sơ
Để mỗi bước nhớ lênh đênh mỗi bước
Hứa yêu em ngàn sau như ngày trước
Dẫu biển đời xô lận đận tình xa.
Thụy Hồng
Tin cùng chuyên mục:
Khó khăn và giải pháp khắc phục trong triển khai nhiệm vụ nộp lưu tài liệu lưu trữ số
Thực trạng triển khai công tác lưu trữ điện tử của Ủy ban Dân tộc
Văn học Sài Gòn 1954-1975 những chuyện bên lề
Sài Gòn 1698-1998 Kiến trúc quy hoạch