Soi lối về trong mắt tháng ba thơm

Có một người ngủ vùi giữa mùa đông
Giấu kín trong lòng những nỗi niềm gom nhặt nơi cuộc đời còn nhiều xa xót
Ấp ủ bằng yêu tin, cho những đắng cay đơm mùa quả ngọt
Theo mùa về thức dậy cùng tháng Ba…
Men theo những mùa hoa
Giữa tím dịu hoa xoan, nồng nàn gạo đỏ
Thả lên trời nỗi buồn làm một cơn gió
Nhẹ tan êm theo nắng nụ cười…

Nhưng…
Nụ cười tháng Ba không chỉ tròn đầy như vầng mặt trời
Thấp thoáng trong đêm một vầng trăng khuyết
Cho những điều được – mất, gặp gỡ và ly biệt
Khuyết cho lòng người biết thức ở trong nhau
Tháng Ba mang hình trăn trở – nhưng không quá buồn đau
Những chông chênh đủ để dạy mỗi đứa trẻ được sinh ra giữa tháng Ba biết làm người lớn
Đủ để khi thắp nến hân hoan mùa sinh nhật vẫn biết thương lời ru ai gãy nhịp
Gọi bình yên về, đỏ trời chiều sắc gạo lầm lụi rơi…

Mẹ đặt ta vào tháng Ba,
tháng Ba ru nôi đưa ta đến giữa cuộc đời
Trong hình hài trộn hoà của cả bình yên và giông tố
Tự vục đôi tay trần vào dòng thời gian mà thắp lửa
Soi lối về trong mắt tháng Ba thơm…

Lương Đình Khoa

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *