Thành phố này chật quá phải không anh
Những con đường quanh co, đi về đâu cũng là nỗi nhớ
Mà vốn dĩ rộng hay chật cũng chỉ là cái cớ
Cũng là lẽ thường như con người ta sống thì cần phải thở
Khi ta nhớ một người!
Thành phố này đâu có thiếu niềm vui
Vậy mà ta cứ chọn cho mình một góc chơi vơi
chỉ để đợi một nụ cười quay về sưởi ấm đôi môi gầy guộc
Ta dám mang cả tuổi xuân của mình ra để mà đặt cược
Cho một người ta yêu
Dẫu đau đớn đến tận cùng.
Thành phố này, đôi khi rất lạ lùng
Người ta biết rõ từng con đường, góc phố mà vẫn tự mình đi lạc
Rõ ràng là lý trí muốn rẽ sang một ngã khác
Mà trái tim cứ bướng ngang quay về lối ngày xưa.
Thành phố này
Với tôi chẳng có hai mùa nắng mưa
Chỉ có duy nhất một mùa thương
đong đầy trong mắt.
– Vân Jenny –
Tin cùng chuyên mục:
Khó khăn và giải pháp khắc phục trong triển khai nhiệm vụ nộp lưu tài liệu lưu trữ số
Thực trạng triển khai công tác lưu trữ điện tử của Ủy ban Dân tộc
Văn học Sài Gòn 1954-1975 những chuyện bên lề
Sài Gòn 1698-1998 Kiến trúc quy hoạch