Em học cách khiến mình bận rộn
Bận mải miết vì những chuyện chẳng vào đâu
Để hàng đêm thôi mải miết nghĩ về nhau
Chỉ còn mệt nhoài chìm vào giấc ngủ.
Em học cách khiến em thôi xưa cũ
Thôi tôn thờ những hoài niệm vu vơ
Và lại ăn bánh rán
Để tập vỡ mộng về cuộc đời
Dù chẳng có gì vui
Những phút một mình xem phim cười ha hả
Thấy mấy đứa khùng giống mình quá xá
Anh hen.
Em học cách khiến mình biết quên
Một vài câu nói mà chúng mình chẳng nên nhớ mãi
Dòng đời mê mải
Em nên biết vội vàng
Vội vàng đem thương nhớ giấu vào những lãng quên
Để mai này vạch rêu phong và những bụi mờ
Bỗng thấy mình quá ư giàu có
Và để thấy dòng đời quá ư bé nhỏ
Đi tới cuối đường vẫn chạm những thân quen.
Em cũng sẽ học cách lặng im
Lặng im nghe những buồn vui, đắng ngọt
“Nghe những tình yêu như tiếng chim lảnh lót
Ngân vang ngân vang
Rồi vút cao những ái ân sau cuối
Trong tận cùng tuyệt vọng đớn đau”1
Em lặng im khi nghĩ về nhau
Không rơi nuớc mắt
Chỉ mỉm cuời, nhắn nhủ
Hai đứa chúng mình
Phải sống sao cho hạnh phúc
Hạnh phúc thật nhiều
Nha anh…
Nha anh…
15-3-2016 _ XXX
Tin cùng chuyên mục:
Khó khăn và giải pháp khắc phục trong triển khai nhiệm vụ nộp lưu tài liệu lưu trữ số
Thực trạng triển khai công tác lưu trữ điện tử của Ủy ban Dân tộc
Văn học Sài Gòn 1954-1975 những chuyện bên lề
Sài Gòn 1698-1998 Kiến trúc quy hoạch